Cận tết, công việc bề bộn, cái máy tính bảng của tôi lại bị hư nút nguồn nên phải mang ra tiệm sửa. Vài lo lắng chực trào ra: “Có tốn nhiều tiền không? Chỗ này sửa có uy tín không?”. Nhưng tôi đã kịp nghĩ khác: “Máy hư thì phải sửa thôi. Chuyện gì xảy ra cũng đều tốt cả!”.
Trong lúc ngồi chờ thợ sửa máy tính, tôi vừa chầm chậm uống nước vừa nghĩ: “Tôi là một tâm hồn bình yên”. Tôi hình dung suy nghĩ của mình như những vòng tròn sóng lan tỏa trên mặt hồ tĩnh lặng.
Làn sóng ấy chạm đến anh thợ, trao bình yên cho anh. Làn sóng ấy chạm đến những người khác trong trung tâm sửa chữa, trao bình yên cho họ. Không khí xung quanh tôi lúc ấy yên bình đến lạ.
Tôi vẫn chầm chậm uống nước. Tôi trao sự tin tưởng hoàn toàn vào anh thợ bằng một suy nghĩ khác: “Anh là người thợ tốt nhất. Anh sửa máy rất giỏi”.
Tôi không nhìn ngó anh thợ mở máy làm sao, sửa như thế nào. Tôi để yên cho anh làm. Hoàn toàn đặt niềm tin ở anh. Tôi chỉ tập trung vào bình nước và lan tỏa những suy nghĩ tốt lành thôi.
Sau khi kiểm tra, anh thợ báo là nút nguồn quá cũ nên bị mòn, trung tâm lại hết hàng để thay nên phải gỡ nút nguồn cũ ra, mỗi khi muốn mở thì phải dùng một que nhỏ ấn vào bên trong máy.
Tôi mỉm cười: “À, vậy hả? Ừ, hết phụ tùng thay rồi thì thôi vậy. Dùng cái que nhỏ mở cũng được”. Rồi anh hướng dẫn cách dùng que mở, tôi vui vẻ hỏi: “Thế mình dán một miếng nhựa nhỏ vô cái nút mòn này được không anh?”.
Anh trầm ngâm một hồi, rồi mò mẫm thử. Tôi lại để yên cho anh làm và lại trở lại trạng thái lúc nãy trong những suy nghĩ bình an của mình.
Vài phút sau anh vui vẻ bảo: “Xong rồi đó!”. Tôi nhìn cái máy, nút nguồn cũ vẫn gắn trong máy, không hề tháo rời.
Tôi nhìn anh hỏi: “Vậy có dùng que mở nữa không?”. Anh nói: “Dán thử miếng nhựa vào rồi, giờ mở máy dễ hơn đó”. “Tính tiền sửa như thế nào hả anh?”. Anh bảo: “Đâu có thay thế phụ tùng gì đâu, nên không tính tiền”. Tôi cảm ơn, mỉm cười chào anh ra về. Vậy đó, cuộc sống của tôi thật nhẹ nhàng và dễ dàng.
Sự nhẹ nhàng và dễ dàng trong cuộc sống phụ thuộc những suy nghĩ của ta. Đôi khi ta phức tạp hóa vấn đề bằng cách tạo ra quá nhiều suy nghĩ không cần thiết. Đôi khi ta không muốn nghĩ nhiều, nhưng lại không đủ sức mạnh để dừng nghĩ lại.
Bạn hãy thử cách của tôi. Cách thứ nhất: khi có nhiều hoang mang và lo lắng, tôi thường tạo ra một suy nghĩ: “Chuyện gì xảy ra cũng tốt!”.
Từ đó, ta nhìn nhận mọi chuyện đến với ta theo khía cạnh tích cực. Vấn đề trong cuộc sống có thể giúp ta tiến bộ trong nhận thức, có thể trao cho ta một bài học, một kinh nghiệm…
Khi bạn đã tạo ra những suy nghĩ tích cực thì trạng thái tinh thần của bạn sẽ được nâng lên, bạn dễ dàng ứng phó với tình huống bên ngoài hơn là khi ở trong trạng thái tinh thần thấp do những suy nghĩ tiêu cực gây ra.
Cách thứ hai là tạo một suy nghĩ tốt đẹp và chỉ tập trung vào suy nghĩ đó, rồi hình dung suy nghĩ đó như những gợn sóng lan tỏa vào bầu không khí, chạm đến mọi người.
Với cách này, những suy nghĩ lãng phí sẽ không có chỗ trống để xuất hiện. Và khi bạn trao sự tốt lành đến mọi người, bạn sẽ là người cảm nhận đầu tiên. Cũng như khi trao một bông hoa thơm, hương của nó sẽ còn vương mãi trên tay mình.