Khi chúng ta đọc hay xem tin tức về một người hoặc một nơi nào đó trên báo hoặc tivi, chúng ta có xu hướng bắt đầu tạo ra những cảm xúc giống như tin tức đã đưa.
Nếu chúng ta xem tin tức về thiên tai, bạo lực, tai nạn, bệnh tật, khủng hoảng tài chính, thì cảm giác đau khổ, sợ hãi, tức giận và thù hận xuất hiện dường như một cách tự nhiên.
Khi chúng ta tạo ra những cảm xúc đó, nó không còn là tin tức về thế giới bên ngoài nữa mà nó trở thành một phần của thế giới nội tâm của chúng ta.
Bằng cách tạo ra những cảm xúc tiêu cực, chúng ta cũng đang phát ra những rung động cảm xúc tương tự cho những người và những nơi liên quan đến vụ việc – chúng ta đang thêm nỗi đau vào nỗi đau hiện tại của họ.
Chúng ta tin rằng cảm giác đau đớn giống như nạn nhân là thể hiện lòng trắc ẩn. Hãy ngẫm nghĩ một chút: Chúng ta muốn gửi cho họ thêm nỗi đau hay chúng ta muốn gửi cho họ nguồn năng lượng chữa lành?
Trắc ẩn có nghĩa là hiểu họ và trao cho họ những gì họ cần. Nếu họ đầy giận dữ và hận thù, chúng ta cần gửi tình yêu thương đến họ. Nếu họ đang bị hoảng loạn và sợ hãi, chúng ta cần gửi cho họ những suy nghĩ của bình yên. Trong khi xem tin tức, hãy tạo các rung động cảm xúc tích cực mà họ cần … khác với những rung cảm đã có trên tin tức.
Trở thành một người quan sát có nghĩa là tạo ra một cảm xúc khác với cảm xúc của bối cảnh. Thế giới cần những rung cảm của sự đoàn kết, trắc ẩn, tôn trọng, yêu thương và bình an. Hãy luôn tạo ra những rung cảm này.
Có một cách sống là bị ảnh hưởng bởi sự rung cảm của thế giới. Một cách khác là gây ảnh hưởng đến thế giới bằng những rung cảm từ chính những suy nghĩ của chúng ta.
Da. Học trò Nguyễn Thanh Linh đã hiểu rõ.
thật tuyệt vời 🙂