
Không phải do mọi người, tôi stress vì sự khó chịu của mình
Khi tôi khó chịu, người đầu tiên bị tổn thương là tôi, kế đến là những người xung quanh tôi, nhưng trước đây tôi đã không nhận ra. Khi tôi khó chịu, tôi toàn nhìn thấy lỗi của người khác. Tôi tự cho tôi cái quyền tôi đúng còn người khác sai và tôi muốn người khác phải thay đổi. Tôi tự cho mình là giỏi hơn họ và tôi áp đặt họ làm theo ý tôi, nếu họ không làm theo, tôi tức giận, tôi chỉ trích….
Khi tôi khó chịu thì mọi người không dám đến gần tôi nhưng vì trách nhiệm hoặc vì họ không muốn gặp phiền phức mà họ mới làm những việc tôi yêu cầu. Khi tôi khó chịu, tôi chỉ ra cái sai của mọi người, hay phải theo khuôn phép này nọ mà theo tôi phải như vậy mới đúng, thì trước mặt tôi họ làm, nhưng sau lưng tôi họ chỉ trích tôi rất nhiều và thay vì tôi muốn họ tốt hơn thành ra dạy họ cách đối phó Khi tôi khó chịu mọi người càng xa lánh tôi, tôi càng trách họ và tôi bị stress...