
Tôi thường tự hỏi làm sao để một mình mà không cảm thấy cô đơn.
Đó là lời của bài hát nổi tiếng một thời “Khi Người lớn cô đơn”, và nó như nói hộ lòng tôi khi đó, cũng như vài năm sau này, thậm chí đến tận đầu năm 2023.
Có lẽ từ cô đơn không còn xa lạ với tất cả mọi người. Nhiều khi buồn cười là 1 đứa trẻ lên 5 đã thốt lên “Sao hôm nay con cô đơn quá Dì ơi”. Mình liền vừa buồn cười vừa hỏi nó: “Ủa sao con biết con cô đơn dạ?”. Con bé hồn nhiên trả lời ngay: “Dạ, tại vì hỏng ai chơi với con, hỏng ai quan tâm con hết trơn”.
Phải có ai đó chơi với mình, ở cùng mình, quan tâm mình thì mình mới ổn mới vui?
Hoá ra, từ khi chúng ta còn bé ở đâu đó đã mặc định rằng phải có ai đó chơi với mình, ở cùng mình, quan tâm mình thì mình mới ổn mới vui. Dường như vì vậy mà chúng ta luôn cần một ai đó đi với mình, nên mình luôn được dạy phải làm vừa lòng một ai đó, để chi, để họ hài lòng, để họ ở lại với mình, làm bạn với mình… Bài học này mình nghĩ hoàn toàn không sai, nhưng chưa đủ. Làm sao để một mình mà không cô đơn?